[sān shī bào tiào]
形容人气愤到极点。
[sān chǐ tóng ér]
指年幼还不太懂事的儿童。
[sān chǐ tóng zǐ]
指年幼不懂事的儿童。
[sān chǐ tóng méng]
[sān chǐ mén lǐ]
东北方言,指家庭之内的事。
[sān shān èr shuǐ]
三山:护国山,位于南京西南,以有三峰得名;二水:白鹭洲,位于长江之中,分江面为二。泛指南京的山水。
[sān shān wǔ yuè]
五岳:泰山、华山、衡山、嵩山、恒山。泛指名山或各地。
[sān chā liǎng cuò]
泛指差错。比喻偶然的差错。
[sān chā wǔ cuò]
泛指差错。常指意外的事故。
[sān píng èr mǎn]
平、满:平日、满日。旧时占卜认为平日、满日主生,为种谷佳日。比喻生活过得去,很满足。